Về
phương diện pháp lý sẽ áp dụng điều luật nào cho đúng với tình hình, nội dung vụ
việc:
Theo
quan điểm của tôi, khi chị Hồng mua
thùng loa cũ về để bán đồng nát và khi
loa ra phát hiện ra 5 triệu yên ở trong loa. Như vậy có thể xem chị Hồng
đã phát hiện ra số tiền 5 triệu yên chứ không phải là nhặt được số tiền 5 triệu
yên.
Theo
quy định tại Điều 241 thì hành vi nhặt
được vật là yếu tố để áp dụng điều luật, tuy nhiên nhặt được phải là vật bị
đánh rơi, bỏ quên và được người phát hiện trực tiếp nhặt lên ngay lập tức. Về bản
chất vật bị đánh rơi hoặc vật bị phát hiện thì đều có chủ sở hữu và chỉ xác định
được "vô chủ" khi đã thông báo ,tìm kiếm công khai có thể là trên các
phương tiện thông tin đại chúng mà không có người nhận lại. Mặt khác vật bị
đánh rơi thường sẽ có chủ sở hữu nhận ngay nếu hết thời gian về việc thông báo
trên phương tiện. Và để nhận lại được tài sản này thì người đến nhận tài sản phải
cung cấp được bằng chứng chứng minh mình là chủ sở hữu kể từ thời điểm mà người
nhặt được tài sản thông báo đến cơ quan có thẩm quyền. Trong trường hợp không
có người nhận kể từ thời điểm thông báo thì cũng sẽ là vật vô chủ và lúc này yếu tố để xác định là vật vô chủ
hay vật do người khác đánh rơi bỏ quên.
Xét
về phương diện câu chữ: Đánh rơi là trường hợp người quản lý tài sản hoặc chủ sở
hữu tài sản làm rơi tài sản mà mình quản
lý trong một không gian, thời gian, địa điểm nhất định nào đó. Trong khi đó 5
triệu yên nó nằm trong thùng loa mà chị Hồng đã phát hiện thì không thể nào gọi
là đánh rơi được. Như vậy, trong trường hợp này không phải là đánh rơi.
Vậy
thế nào là chôn giấu: Chôn giấu là trường hợp người quản lý tài sản hoặc chủ sở
hữu tài sản chôn trong lòng đất hoặc bị
cất giấu ở một nơi nào đó (thông thường hiểu theo nghĩa chôn dấu là chôn vào
lòng đất). Như vậy, trong trường hợp này cũng không phải là chôn giấu.
Đối
chiếu với trường hợp của chị Hồng thì kể từ thời điểm phát hiện được tài sản là
5 triệu yên chị đã đến cơ quan Công an để tiến hành thủ thục giao nộp tài sản
phát hiện được. Và trong thời hạn 1 năm
kể từ ngày giao nộp có bà Ngọt đến cơ quan Công an để xin nhận lại số tiền này.
Bà Ngọt cho rằng đây là số tiền của chồng bà là ông Afolayan Caleb. Tuy nhiên, qua xác minh thì cơ quan Công an
đã xác định ông Afolayan Caleb sử dụng giấy tờ giả nhập cảnh Việt Nam cũng như
ông này có giấy phép lao động tại một công ty “ảo” đã được PA72 xác minh, và
không có bất kỳ giấy tờ nào thể hiện quan hệ giữa Ông Afolayan Caleb với bà Ngọt
là vợ, chồng. Và chính bà Ngọt đã giả danh mình là chủ sở hữu của khối tài sản
trên để cơ quan công an giao, trả.
Như
vậy trong trường hợp này đã hết thời hạn của một năm kể từ ngày thông báo không
có chủ sở hữu nào nhận số tiền trên, không xác minh được ai là chủ sở hữu đối với
khối tài sản này vì vậy trong trường hợp này phải xác định đây là vật vô chủ
theo quy định tại điều 239 của Bộ luật dân sự để xác định chị Hồng sẽ được nhận
toàn bộ số tiền là 5 triệu yên chứ không phải
thuộc một phần Nhà nước.
Trên
cơ sở phân tích nêu trên thì Trong trường hợp vật không xác định được ai là chủ
sở hữu là thì sau một năm, kể từ ngày thông báo công khai, mà vẫn không xác định
được ai là chủ sở hữu thì động sản đó thuộc sở hữu của người phát hiện theo quy
định của pháp luật. Như vậy, cơ quan công an phải tiến hành giao cho chị Hồng
được nhận số tiền trên theo quy định của pháp luật.
Dương Lê Ước An
0 comments:
Post a Comment